Kim Nam Thiên không muốn nhiều lời, nói vài câu khách sáo rồi nhanh chóng tìm cơ hội thoát thân, dẫn họ tiếp tục đi về phía trước, đến một cái sân có vẻ nhỏ hẹp.
Nói về cái sân này, nó còn đơn sơ hơn cả học xá mà Minh Phồn Tinh và những người khác từng ở Kim Châu võ quán. Chẳng lẽ đây là cố ý gây khó dễ sao?
Nhưng nhìn bộ dáng thuần thục của Kim Nam Thiên, lại không giống như là cố ý gây khó dễ.
Kim Nam Thiên nói: "Đừng ghét bỏ nơi này. Phong Võ quốc có 36 châu phủ, mỗi châu phủ dù đến bao nhiêu người cũng chỉ được phân một cái sân để ở. Tất cả các sân đều như vậy, không có gì khác biệt. Người đông thì chen chúc, ít người thì có thể ở thoải mái."
Trong viện có tổng cộng 5 gian nhà, Kim Nam Thiên chiếm một gian, bốn gian còn lại để cho bọn họ tự phân. "Mấy ngày nay tuyệt đối không được tùy tiện ra ngoài, nhớ chưa?"
Mọi người đồng thanh: "Thành chủ yên tâm."
Chờ Kim Nam Thiên vào một gian nhà, Minh Phồn Tinh mới xoay người nói: "Ta và Tiểu Phong ở cùng nhau là được, ba gian nhà còn lại các ngươi mỗi người một gian đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play