Hành động của bọn họ tự nhiên bị Kim Nam Thiên thu vào trong mắt. Hắn lặng lẽ gật đầu, bắt giặc phải bắt vua trước! Hai tiểu tử này quả nhiên không làm hắn thất vọng.
Tuy nói trước đó Hứa Dương Bình và Hoa Thanh Mộng là từ bên ngoài một đường giết vào, nhưng đó là vì đối phương ít người lại yếu, không có uy hiếp gì.
Hơn nữa, đám phỉ đạo trên đỉnh núi kia cũng không có quy mô gì. Lúc ấy, chiến lực mạnh nhất lại đang ở phía sau cùng trong phòng tìm hoan mua vui.
Bọn chúng căn bản không quan tâm bên ngoài xảy ra chuyện gì, ngay cả thần thức cũng không thèm đảo qua.
Chỉ cần bất kỳ ai trong bọn chúng dùng thần thức quét ra bên ngoài, là có thể phát hiện sơn trại đã không còn. Nếu lúc ấy những tên còn sống sót vây công dưới sự dẫn dắt của trại chủ, rất khó nói, có lẽ Kim Nam Thiên đã phải ra tay rồi.
Tuy nói Hứa Dương Bình và Hoa Thanh Mộng cuối cùng vẫn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ phản hồi, nhưng không phải do thực lực của họ cường hãn mà áp đảo, mà là vì địch nhân lơi lỏng.
Điều này không thể coi là sai, nhưng đôi khi, nó sẽ trí mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT