Hắn vào trong phòng ở sơn cốc, thu dọn số lượng không nhiều lắm đồ đạc của mình bỏ vào túi trữ vật, lúc này mới cùng họ rời đi, bọn họ cưỡi ngựa chậm rãi rời khỏi sơn cốc nơi đã ở mấy năm.
Khi rời đi, Minh Ngọc Phong còn quay đầu lại nhìn, Minh Phồn Tinh để ý nên tiến lại gần hỏi, "Không nỡ sao?"
Minh Ngọc Phong quay đầu nhìn hắn, rồi lắc đầu.
"Không phải không nỡ, chỉ là... có chút phiền muộn."
Minh Phồn Tinh chớp chớp mắt, "Phiền muộn à? Ta cũng có chút, nhưng..."
"Hết cách rồi, dù sao cũng phải đi thôi."
Minh Ngọc Phong hít sâu một hơi, "Ta ổn rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play