Tần Cửu Châu vốn nhìn thấy Nguyên Vận rơi nước mắt, trong lòng còn có chút không đành lòng, nghĩ có phải mình quá đáng hay không, dù sao mỹ nhân rơi lệ...... Nhưng bị nữ nhân không biết là ai kia chất vấn như vậy, hắn liền cảm thấy có chút phiền chán.
"Sao vậy?" Hắn vẫn ôn nhu như trước, thậm chí ánh mắt cũng có thể ôn nhu chảy ra nước, "Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"
"Ngươi!" Nàng kinh ngạc nhìn Tần Cửu Châu, lại không thể nói ra lời hắn không đúng, dù sao ai cũng biết chuyện Kim Cảnh Vân gây khó dễ cho Tần Cửu Châu!
Chẳng lẽ nàng muốn nói Kim Cảnh Vân tự não tàn, nhằm vào Tần Cửu Châu, hoàn toàn không liên quan đến Nguyên Vận sao?
Minh Phồn Tinh nhìn nhìn, bỗng nhiên cảm thấy làm nam chủ hình như thật sự rất phiền toái, không phải chính hắn tìm phiền toái, mà là phiền toái cuồn cuộn không ngừng tìm tới hắn!
Nhưng chuyện này không liên quan đến hắn và những người bên cạnh, nên cũng không tiện mở miệng, dù sao bọn họ còn chẳng quen Kim Cảnh Vân là ai.
Tần Cửu Châu bình tĩnh nói: "Nếu các ngươi không có việc gì thì về trước đi, ta và các sư đệ lát nữa muốn cùng nhau dùng cơm, không chậm trễ thời gian của các ngươi."
Nguyên Vận lau khô nước mắt, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi, để lại cho bọn hắn một bóng lưng trông rất bi thương, khiến người ta nhịn không được muốn đuổi theo.
Minh Phồn Tinh cẩn thận liếc nhìn Tần Cửu Châu, phát hiện Tần Cửu Châu cũng nhìn mình, "Sao thế?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT