Minh Phồn Tinh cũng không biết Oánh Lam Cự Xà, sủng vật yêu quý của mình, lại còn có yêu cầu về nhan sắc của chủ nhân. Bất quá, cho dù biết thì hắn cũng chẳng để ý, dù sao hắn cũng coi như là anh tuấn mà?
Minh Phồn Tinh hoàn toàn không có khái niệm về việc ngoại hình của mình có anh tuấn hay không, có hấp dẫn người hay không, bởi vì hắn chỉ có thể phân biệt được người khác.
Mỗi khi nhìn thấy diện mạo của mình, hắn chỉ cảm thấy tàm tạm, hoặc là bình thường.
Có lẽ đôi khi hắn sẽ cảm thấy mình có chút đẹp, nhưng tuyệt đối sẽ không cảm thấy mình có thể so sánh với Tần Cửu Châu hay Minh Ngọc Phong.
Đương nhiên, so với sư tôn thì đúng là một trời một vực.
Lúc này, Minh Phồn Tinh căn bản không quan tâm đến tình hình chiến đấu phía trên, hắn chỉ lo tập trung vào phong ấn trước mắt.
Dưới sự giúp đỡ của sư tôn, hắn cũng coi như là đại khái cảm giác được một vài điểm tinh diệu. Có điều, vì tìm hiểu còn quá ít nên hắn vẫn chưa thể biết được phong ấn này rốt cuộc xuất sắc đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT