Miêu Tùng Văn lắc đầu: "Ở chợ đen phòng đấu giá này, không ai có phòng riêng cả. Mọi người đều ngồi dưới đài, nhiều bàn ghế thế kia, thích chọn đâu thì chọn."
Minh Phồn Tinh nhìn phòng đấu giá vừa đơn sơ lại rách nát này mà thấy cạn lời. Chợ đen kiếm tiền như nước, lẽ nào không biết sửa sang lại chút à?
Ít ra cũng phải quét dọn vệ sinh chứ, lúc nào cũng có một mùi gỗ mục thoang thoảng xung quanh, thật khó chịu.
Nhìn lên phía trước, nơi đó là một cái đài cao, nói trắng ra thì chỉ là một cái bục gỗ được kê lên sơ sài.
Còn phía dưới thì bày la liệt bàn ghế, thậm chí còn chẳng đồng bộ.
Bàn ghế ngổn ngang lộn xộn, muốn ngồi còn phải tự mình di chuyển bàn ghế đến vị trí mong muốn, thật phiền phức.
Lúc này đã có hơn chục người áo đen đến trước, dường như họ đã quen với cảnh này nên cứ thế ngồi xuống. Minh Phồn Tinh và Miêu Tùng Văn đến sau cũng không gây chú ý mấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT