Quả xoài đã được rửa sạch vỏ ngoài, trên bề mặt láng bóng còn đọng lại những giọt nước. Răng Hạ Ngôn Lễ vô tình cắn rách vỏ quả, vị đầu tiên nếm được chính là vị ngọt chát của vỏ xoài. Nhưng lúc này anh ta không hề cảm nhận được chút vị chát nào, chỉ không khỏi kích động nhìn chằm chằm Lục Thính An, xác nhận ý tứ trong lời cậu là thật hay giả.
“Thật sự được không Sếp Lục, đây có phải là hung thủ giết người trong hình dung của ngài không?”
Gò má Hạ Ngôn Lễ hơi ửng hồng, trong mắt long lanh nước, là quá vui mừng. Một thoáng lên thiên đường, một thoáng xuống địa ngục cũng chỉ đến thế là cùng. Đúng lúc anh ta tưởng mình đã lãng phí mấy tiếng đồng hồ, khiến Lục Thính An cũng thất vọng về mình, thì lời nói của Lục Thính An lại mang đến cho anh ta sự khẳng định lớn nhất. Điều này còn khiến người ta phấn khích hơn cả việc đạt điểm tối đa ở trường.
Lục Thính An nhìn bức chân dung, người phụ nữ lạnh lùng quyết đoán moi mắt người khác trong mơ như hiện ra trên giấy. Rõ ràng chỉ là một bức chân dung, nhưng nhìn chằm chằm hồi lâu lại có cảm giác rợn tóc gáy, dường như thật sự đang đối diện với hung thủ qua hai không gian thời gian khác nhau.
"Giống tám phần rồi." Lục Thính An hài lòng nói: “Chủ yếu là cái khí chất máy móc lạnh lùng này, tôi thấy rất đúng vị.”
Hạ Ngôn Lễ khẽ "A" một tiếng, giọng điệu hơi có chút thất vọng: “Mới tám phần thôi ạ.”
Lục Thính An cảm thấy trên trán mình từ từ hiện ra một dấu chấm hỏi, ngạc nhiên liếc anh ta một cái: “Thế này còn chưa đủ tốt sao? Chàng trai trẻ, đừng yêu cầu bản thân cao quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play