Diệp Vân lặng lẽ bám theo đám người mang danh đạo tặc suốt cả một ngày dài. Trong màn sương mỏng lượn lờ giữa rừng, y như chiếc bóng không tiếng động, nép sát vào những tán cây, phi thân qua từng gò đất, bờ cỏ mà không để lại dấu vết nào. Tiểu Bạch cũng ngoan ngoãn thu nhỏ hình thể, rúc vào áo khoác của y, hầu như không phát ra tiếng động. Đối với hai kẻ như họ, việc theo dõi đám người thô kệch kia dễ như trở bàn tay.
Diệp Vân vốn không quen thuộc địa hình vùng này, nhưng y không nóng vội. Càng không vội, y càng có thời gian để quan sát, để thu thập thông tin. Chỉ cần bọn chúng dẫn đường, y sẽ chờ đến thời cơ thích hợp, rồi một lần ra tay, xử lý toàn bộ.
Thế nhưng, khi đến nơi được gọi là Thanh Hà trấn, thứ chờ đợi cả nhóm không phải một thị trấn đông đúc với ánh đèn và tiếng người, mà là… một vùng đất chết.
Từng mái nhà mục nát khép kín cửa, những dãy phố nhỏ phủ bụi, cửa hàng, quán trà, sân đình – tất cả đều lạnh ngắt, trống rỗng. Không tiếng chó sủa, không tiếng gà gáy, thậm chí đến cả tiếng côn trùng cũng lặng im như bị thứ gì đó xua đuổi. Không một bóng người.
“Cái quái gì thế này?” – Tên đầu trọc gằn giọng, bàn tay siết chặt cán đao.
“Chúng nói dân làng ở đây đông lắm mà?” – Một tên khác run giọng.
Bọn đạo tặc bắt đầu lục soát từng ngõ ngách. Nhưng ngoài những cánh cửa cũ kêu kẽo kẹt, chỉ có bụi và xác lá khô. Không hề có dấu hiệu của sự sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play