"Còn có chuyện như vậy nữa à?" Bác sĩ Phương sợ hãi lùi lại phía sau, "Ông ơi, cháu chỉ nghe mẹ cháu nói khu này trước đây có xảy ra chuyện, nhưng bà ấy chỉ chịu nói với cháu là có liên quan đến bệnh viện nào đó, sao còn có một căn nhà là nhà ma nữa vậy, khu này nhiều tai ương quá rồi đấy?"
Hắn không còn ký ức về nguồn gốc của bệnh viện, nhưng vẫn mơ hồ nhớ rằng trước đây trong viện chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.
"Đây đâu phải là hai chuyện khác nhau," ông cụ đánh cờ bên cạnh thò đầu qua, "Hai chuyện này vốn dĩ là một chuyện."
"Hồi đó tôi ở ngay dưới nhà cậu ta, cảnh sát còn là tôi báo nữa đấy," Ông ta mặc kệ sự khiêu khích của lão già đánh cờ dở tệ đối diện, bỏ bàn cờ nói, "Nhà đó có con trai bị chẩn đoán nhầm ung thư, ở nhà không chịu nổi rồi tự sát, máu chảy lênh láng nhỏ cả xuống thanh phơi đồ trên sân thượng nhà tôi, nếu không phải tôi phát hiện sớm thì có lẽ trần nhà đã bị máu thấm ướt rồi."
"Sao lại đi kể chuyện anh hùng rơm rạ của ông nữa vậy?" Ông cụ xách lồng chim đi ngang qua chế giễu.
"Người ta suýt nữa thuê phải căn nhà ma đối diện, tôi kể cho người ta nghe chứ có kể cho ông nghe đâu," ông cụ đánh cờ khinh bỉ, "Hồi đó nếu không phải tôi phát hiện nhanh, ai biết sau này sẽ thế nào."
"Chẳng qua là có người tự sát thôi mà," Lỗ Trường Phong thấy có người dội gáo nước lạnh, sợ ông cụ đánh cờ không kể tiếp, vội vàng đến khích tướng, "Bọn cháu đều là người trẻ tuổi, khí huyết vượng, không tin mấy chuyện này, không được thì thuê luôn đi, không có giá nào rẻ hơn đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT