“Tạ phu nhân.”
Bên cạnh vang lên một giọng nói trầm thấp.
Vân Sơ buông chung trà, ngẩng đầu lộ một nụ cười xã giao tiêu chuẩn: “Hầu gia, có gì cần dặn dò sao?”
Tuy ý cười không tới đáy mắt như lại xinh đẹp như hoa xuân, khiến Tần Minh Hằng có chút thất thần.
Hắn ta uống một ngụm rượu, lúc này mới thản nhiên nói: “Nghe nói Tạ phu nhân đã an táng cho đôi nhi nữ chết yểu kia một lần nữa, lúc trước ta từng ở trong chùa một thời gian, nghe đại sư nói nếu tái an táng người chết thì cần phải mời pháp sư siêu độ bảy bảy bốn mươi chín ngày, kiếp sau mới được đến nơi an lạc, ta có quen biết mấy vị đại sư, Tạ phu nhân có cần ta sắp xếp một chút không?”
Tươi cười trên mặt Vân Sơ rõ hơn vài phần.
Ngoài người Vân gia ra thì đây là người đầu tiên quan tâm tới hai đứa nhỏ yểu mệnh của nàng.
Nàng cười nói: “Những việc này đã có gia huynh lo liệu, đa tạ hầu gia quan tâm.”
“Trên người hai đứa bé kia cũng có huyết mạch Tạ gia, Tạ đại nhân là phụ thân thân sinh của hài tử lại hoàn toàn không đặt bọn chúng ở trong lòng, một người ngay cả giọt máu của mình cũng không quan tâm thì có thể để ý tới người bên gối sao?” Ngữ điệu của Tần Minh Hằng trầm thấp: “Tạ phu nhân không nghĩ sẽ chuẩn bị đường lui cho mình sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT