Trong lúc Vân Sơ xử lý chuyện của Tạ Thế Doãn thì Sở Dực đang ở Ngự Thư Phòng.
Trong Ngự Thư Phòng đều là trọng thần, sắc mặt hoàng đế lộ ra sát ý: “Dực nhi, ngươi xác định kẻ bắt cóc Trường Sinh chính là người Đông Lăng?”
Sở Dực gật đầu: “Trường Sinh còn nói cho nhi thần trong số những người bắt cóc con bé còn có người Đại Tấn, nói cách khác, Đông Lăng đã sớm tác động vào kinh thành Đại Tấn ta, không chỉ gây ra những vụ án bắt cóc trẻ em mà còn mua chuộc thần dân Đại Tấn ta, lòng muông dạ thú của bọn chúng đã rõ như ban ngày.”
Binh bộ Thượng thư lạnh lùng nói: “Một đám hèn mọn ở nơi chật hẹp nhỏ bé mà cũng dám mơ ước Đại Tấn, quả thực là nằm mơ!”
Uy Võ tướng quân chắp tay nói: “Hoàng Thượng, vi thần nguyện mang binh đi dạy cho Đông Lăng một bài học!”
“E là có hơi khó.” Hình bộ Thượng thư Kỷ đại nhân lắc đầu: “Đông Lăng và Đông Hải của Đại Tấn cách nhau một vùng biển rộng, nếu khởi xướng chiến tranh với Đông Lăng thì chiến tuyến này thật sự quá dài, lương thảo và các phương diện khác đều không theo kịp, hãm sâu trên chiến trường vô cùng bất lợi.”
Hoàng đế nhíu mày: “Đông Lăng bắt Trường Sinh, ý muốn mười năm sau đưa con bé về họa loạn Đại Tấn, nói cách khác, phải mười năm sau Đông Lăng mới dám ngang nhiên đối nghịch với Đại Tấn, như vậy chứng tỏ Đông Lăng lúc này hẳn không thể chống lại Đại Tấn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT