Hoàng đế biến sắc.
Ông ta lấy hai bài công khóa ra so sánh, nét chữ hoàn toàn không giống, quan điểm cũng không, một bên là văn biền ngẫu, một bên là sách luận.
Này áng văn xuất sắc như vậy lại xuất phát từ cùng một người?
“Là, là... là Mạnh Thâm hỗ trợ...” Lục hoàng tử gian nan giải thích: “Con không hiểu nên thỉnh giáo hắn, hắn chỉ điểm con viết...”
Mẫu phi của lục hoàng tử là Nguyên phi vội vàng đứng ra: “Đúng đúng đúng, Thâm ca nhi là hài tử ngoan, thông minh hiểu chuyện, thích giúp đỡ mọi người, Thâm ca nhi muốn giúp lục cữu cữu viết văn chương mà, Thâm ca nhi chỉ điểm vài lần thôi, sau này lão lục sẽ tự mình viết.”
“Đúng không?” Mắt thấy chuyện này sắp bị qua loa cho qua, Vân Sơ nhàn nhạt mở miệng nói: “Khó trách trên người Thâm ca nhi đều là vết thương, không khỏi khiến người ta hoài nghi là Thành Vương dùng vũ lực ép buộc Thâm ca nhi đi vào khuôn khổ, mong phụ hoàng tra rõ.”
“Thâm ca nhi đáng thương của ta!” Ân phi khóc lóc bước lên ôm Mạnh Thâm: “Lúc nãy thiếp thân còn hỏi Thâm ca nhi vết bầm trên miệng là ở đâu ra, Thâm ca nhi nói do bản thân tự mình té ngã, trời thấy còn thương, ai mà lại ngã thành như vậy, chắc chắn là bị Thành Vương đánh thành như vậy...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play