“Chuyện này chỉ là hiểu lầm.” Vân tam thẩm bước ra: “Công Tôn Ninh muốn mượn tay Vân Nhuận để hủy hoại thanh danh của Vân Sơ, muốn cho Vân Sơ bước vào đường cùng, chỉ có thể gả cho hắn ta. Chuyện này xác thật là Vân Nhuận sai, là hắn tạo điều kiện cho Công Tôn Ninh nói bậy, Vân Nhuận, con còn thất thần làm gì, mau xin lỗi bá mẫu và Vân Sơ.”
Vân Nhuận rót ly trà, bước lên trước đưa cho Lâm thị: “Đại bá mẫu, ta sai rồi, sau này ta sẽ không gặp Công Tôn Ninh nữa.”
Sau đó lại nhìn về phía Vân Sơ: “Là đường huynh không nghĩ đến thanh danh của ngươi, thực xin lỗi.”
Vân tam thẩm cười hoà giải: “Nhuận nhi đã xin lỗi rồi, xem như bỏ qua chuyện này đi, ha ha, mọi người tiếp tục ăn tiếp tục uống, đừng vì chuyện nhỏ này mà không vui.”
Bà ta nói xong thì trực tiếp túm Vân Nhuận kéo ra ngoài cửa, vẻ tươi cười trên mặt lập tức biến mất sạch sẽ, bà ta bắt đầu cuốn tay áo đánh người: “Lúc nãy nhiều người như vậy nên ta mới giữ thể diện cho con, con nói xem con đã lớn như vậy rồi, đã gần ba mươi mà còn làm ra chuyện hoang đường như vậy!”
Vân Nhuận chỉ có thể ôm đầu trốn tránh.
“Ta biết con muốn bò lên trên, biết con muốn trở thành tộc trưởng Vân gia, con muốn tranh với người nhà thế nào cũng được, sao lại kéo người ngoài vào đây? Công Tôn gia là nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu, con muốn Hoàng Hậu chê cười Vân gia sao? Tuy bây giờ Vân gia gặp chuyện nhưng cũng đã sừng sững ở kinh thành hai trăm năm, nhiều hơn Công Tôn gia tận năm sáu mươi năm, há có thể để Công Tôn gia chế giễu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT