Vân Sơ cầm tay Lâm thị.
Lúc trước gạt nương là vì sợ nương lộ ra manh mối trước mặt Bình Tây Vương. Lúc này hiểu lầm giữa nàng và hắn đã được giải trừ, cho nương biết sự thật cũng không sao.
“Là con không tốt...” Vân Sơ nhẹ giọng nói: “Con phải sớm nói cho nương, đôi nhi nữ của con vẫn còn sống, sống rất tốt, đã hơn bốn tuổi, gần được năm tuổi rồi.”
“Con nói cái gì?” Lâm thị mở to hai mắt: “Sơ nhi, con không phải đang nói mớ đó chứ?”
“Là sự thật.” Vân Sơ cười dịu dàng: “Hài tử thật sự còn sống, mấy ngày nữa là nương có thể gặp bọn nhỏ rồi.”
Lâm thị vô cùng vui mừng: “Thật tốt quá, thật tốt quá, hài tử còn sống! Những năm gần đây cha con vẫn luôn tự trách, ông ấy có thể bảo vệ ngàn vạn bá tánh nhưng lại không bảo vệ được con, đây là chuyện khiến ông ấy tiếc nuối nhất trong đời. Bây giờ bọn nhỏ còn sống, cha con có thể nhẹ lòng rồi! Sơ nhi, mau nói hài tử đang ở đâu, sao lại không ở cùng con?”
“Hài tử...” Vân Sơ dừng một chút: “Cha của bọn nó là Bình Tây Vương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play