Vân Sơ bước lên đài, nhìn Vân gia quân đứng bên dưới, ba ngàn người, trong đó có hai người bị trói, mười mấy người bị đè xuống, những người còn lại đều lộ ra vẻ mặt phẫn nộ.
“Trên phố đều nói, Trụ Quốc đại tướng quân thông đồng với địch phản quốc, ta không tin, ta nghĩ các ngươi cũng không tin, vì vậy mới muốn đích thân tới Nam Cương tìm kiếm nơi cha ta mất tích.” Âm thanh của nàng vô cùng ôn hòa, như tiếng suối chảy róc rách: “Tam thập công danh trần dữ thổ, bát thiên lý lộ vân hòa nguyệt... Trung thành sở cảm kim thạch khai, miễn kiến công danh thùy trúc bạch... Sau khi cha ta hoàn thành sứ mệnh, ông ấy nhất định sẽ hồi kinh, cũng mong các ngươi có thể hoàn thành sứ mệnh của bản thân, trung với Hoàng Thượng, bảo hộ hoàng thành!”
Ý của nàng đã rất rõ ràng, bọn họ không cần phải ra mặt giúp Vân gia.
Phải biết nhìn thời thế, bảo vệ bản thân, đó mới là sự trung thành lớn nhất dành cho Vân gia.
Vân Dật dẫn đầu mở miệng, lớn tiếng nói: “Trung với Hoàng Thượng, bảo hộ hoàng thành!”
Vân gia quân liếc nhìn nhau, cùng hô lớn: “Trung với Hoàng Thượng, bảo hộ hoàng thành!”
Định Viễn tướng quân quỳ dưới đất, ngẩng đầu nhìn Vân gia quân, không thể nào tin vào mắt mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play