Một lúc sau đã thấy một nam tử xuất hiện trên đường nhỏ, một thân lam lũ, râu ria lộn xộn, bước vào miếu nát.
Ngồi một lúc thì lại nghe thấy tiếng nam tử rống lên đau đớn từ trong miếu nát vọng ra.
Người đang tru lên chính là người râu ria xồm xoàm kia, hắn tên là Đinh Nhất Nguyên, là một thư sinh, hắn mất cả nửa ngày tìm đồ ăn cho thê nhi nhưng lại bị đám người trong miếu nát cướp đoạt, hắn muốn phản kháng nhưng ít không địch được nhiều, bị bảy tám người quần ẩu, không bảo vệ được đồ ăn cũng thôi đi, cả người còn mang đầy thương tích.
“Đừng đánh, đừng đánh.” Thê tử của hắn ôm hài tử bò tới: “Đánh nữa sẽ chết người đó, xin các ngươi thương tình...”
Đám người kia cũng không phải hạng cùng hung cực ác, đoạt được đồ ăn thì cũng tan đi.
Đinh Nhất Nguyên ôm thê nhi khóc lớn: “Là ta vô dụng, là ta quá hèn nhát...”
Gia đạo hắn sa sút, thê tử vẫn cứ đinh ninh gả cho hắn, hắn quá vô dụng, đọc sách nhiều năm như vậy mà cũng chẳng được gì, thê tử lại vì gánh nặng gia đình mà ngã bệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play