Tạ Thế An nhìn Thính Vũ nói: “Vũ di nương, ngươi vội vàng muốn mẫu thân ra mặt giúp Tạ gia đơn giản là vì Doãn ca nhi đang gánh món nợ của triều đình đúng không, chi bằng thế này đi, nợ của Doãn ca nhi cứ để ta gánh.”
Thính Vũ lộ ra vẻ không thể tin nổi: “Thật vậy sao?”
Trên người Doãn ca nhi đang gánh một khoản nợ to tướng hơn tám mươi ngàn lượng bạc, số nợ này thật sự đã ép nàng ta tới mức suy sụp.
Nàng ta thật không đoán được Tạ Thế An lại chủ động gánh lấy món nợ này.
Nàng ta không dám lộ ra vẻ sung sướng, cảnh giác nói: “Có phải có điều kiện gì hay không?”
“Vũ di nương quả nhiên thông minh.” Tạ Thế An không nhanh không chậm nói: “Ta tính toán làm buôn bán, cần một số vốn, cứ một trăm lượng bạc Vũ di nương cho ta vay, ta sẽ tính là ta thiếu ngươi một ngàn lượng, nói cách khác, Vũ di nương chỉ cần gom đủ cho ta hơn tám ngàn lượng thì Doãn ca nhi từ đây về sau xem như nhẹ gánh.”
“Tám, tám ngàn lượng...” Thính Vũ cười khổ: “Đại thiếu gia quá xem trọng ta rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play