“Sơ nhi, con đừng đi...” Nguyên thị giữ nàng lại: “Hiện giờ Tạ gia chỉ còn một mình con sáng suốt, con không thể mặc kệ được, Sơ nhi, con mau nghĩ cách đi, giúp An ca nhi qua khỏi cửa ải khó khăn này rồi lại nói...”
Vân Sơ rút tay áo của mình ra, tiếp tục cất bước đi ra ngoài.
“Nó sợ bị Tạ gia liên lụy, sợ Vân gia cũng sẽ bị người ta chỉ trích!” Tạ Trung Thành tức giận nói: “Nó bày ra bộ dáng vô tâm như vậy, nhất định là muốn hòa ly, Cảnh Ngọc, ta nói cho ngươi biết, dù thế nào cũng không được cho nó thư hòa ly! Hưu thư cũng không được! Cả đời nó cứ cột chung với Tạ gia đi!”
Vân Sơ vừa bước ra ngoài đã nghe thấy một câu như thế, không nhịn được cười khẩy.
Đến lúc này mà người Tạ gia vẫn chưa nhìn rõ tình thế…
Một đám người Tạ gia ở từ đường nói chuyện suốt một đêm nhưng cũng chẳng nghĩ ra được cách gì.
Sáng hôm sau, Tạ Cảnh Ngọc gấp rút sắp xếp xe ngựa đưa Tạ Thế An về Ký Châu tránh đầu sóng ngọn gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play