“Đã nói đến nước này mà Tạ đại nhân còn giả ngu trước mặt bổn vương sao.” Sở Dực cười: “Hạ di nương vốn mang họ gì, không biết bổn vương nghĩ có đúng không?”
Tạ Cảnh Ngọc chỉ cảm thấy cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, kịch liệt ho khan, hắn ta dùng tay che miệng, cảm giác lòng bàn ấm áp, thoáng nhìn xuống, thì ra hắn ta đã ho ra một ngụm máu đen.
Rõ ràng sáng nay thân thể đã khá hơn nhiều, hiện tại lại cảm thấy toàn thân không một chút sức lực, hận không thể ngất xỉu tại đây.
Nhưng hắn ta biết bản thân không thể ngất.
“Vương, Vương gia!” Tạ Cảnh Ngọc gắng gượng: “Hạ quan, hạ quan...”
Hắn ta rất muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì.
Nếu Bình Tây Vương đã tìm tới cửa thì chứng tỏ đã thu được đầy đủ chứng cứ, dù hắn ta có giải thích gì thì cũng vô dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play