“Vương gia, dừng tay!” Tuyên Võ hầu Tần Minh Hằng nhanh chóng bước tới chắn trước mặt hài tử: “Bọn nhỏ đùa giỡn là chuyện bình thường, người lớn cứ quan sát là được rồi, Vương gia nói có đúng không?”
Sở Dực cười.
Nếu hắn thật muốn động thủ thì viên đá này đã in thêm vài vết thủng trên mặt thế tử Tuyên Võ hầu rồi.
Cũng chỉ là hù dọa một chút, khiến thế tử Tuyên Võ hầu nhớ lâu hơn mà thôi.
Nếu không phải viên đá này suýt nữa đã bay vào mặt nữ tử bên cạnh, hắn cũng lười quản tới.
“Bổn vương cũng tán thành lời này của Tuyên Võ hầu, chuyện của bọn nhỏ, người lớn đừng nhúng tay vào.” Sở Dực ném cái ná sang một bên: “Tuyên Võ hầu biết đạo lý như vậy, tại sao lần trước lệnh lang và Tạ nhị thiếu gia tranh chấp trong yến hội Tạ gia, Tuyên Võ hầu lại dẫm đứt chân của Tạ nhị thiếu gia?”
Tần Minh Hằng kinh ngạc ngẩng đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play