Vân Sơ không nói gì nữa.
Nàng còn trẻ, lời nói không có trọng lượng, cô cô tất nhiên sẽ không nghe lời nàng.
Dù sao cũng còn sớm, chậm rãi khuyên bảo là được, ngày nào đó cô cô sẽ hiểu ra thôi.
Vân Sơ và Lâm thị ở trong cung còn chưa tới một canh giờ đã cáo từ rời cung, ngồi trên xe ngựa, ngẩng đầu nhìn tường cung cao vời vợi, nàng không khỏi thở dài.
Đời này của cô cô đã bị giam cầm ở nơi đó, mười bốn tuổi vào cung, cuối cùng không thể trở ra.
Vân phi thưởng cho Vân Sơ mấy chậu hoa đẹp trong cung, về Tạ gia, Vân Sơ chia số hoa đó cho hai tỷ nhi là Tạ Phinh và Tạ Nhàn.
“Phu nhân, Vũ di nương vừa mới nháo loạn.” Thính Tuyết đến báo cáo tình hình: “Nàng ta biết tam thiếu gia bị đưa đến cho Hạ di nương nuôi dưỡng, căn bản là không tiếp thu được, lập tức vọt tới viện Hạ di nương đòi người, hai người tranh cãi khiến tam thiếu gia sợ tới mức khóc to, phu nhân không ở nhà nên bọn họ đã nháo tới chỗ của lão thái thái rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play