“Dực nhi, hôm nay quả là kỳ lạ.” Ân phu nhân mở miệng nói: “Tiểu tử Du ca nhi kia lần nào về đây không đuổi gà chọc chó thì cũng là leo nóc nhà lật ngói, khiến gà bay chó sủa, nhưng bây giờ lại ngoan ngoãn ngồi trên ghế uống trà, thật đúng là trưởng thành hiểu chuyện. Còn Trường Sinh nữa, từ lúc con bé sinh ra tới giờ, chưa từng nguyện ý tiếp xúc với người lạ, sao hôm nay lại đồng ý tới Ân gia?”
Trong lòng Sở Dực cũng cảm thấy rất thần kỳ.
Tuy tính cách Du ca nhi hướng ngoại nhưng không phải ai cũng được thằng bé tiếp nhận, lại yêu thích Tạ phu nhân như thế, thật sự rất kỳ quái.
Còn Trường Sinh trời sinh đã không thích giao lưu với người khác, dù là người làm phụ thân như hắn cũng khó mà xâm nhập vào nội tâm của con bé, Tạ phu nhân lại dễ dàng khiến Trường Sinh nhớ thương…
Bọn họ đang nói thì xe ngựa Tạ gia cũng chậm rãi dừng trước cửa Ân gia.
Vân Sơ đỡ tay Thính Sương bước xuống xe, nhún người hành lễ: “Vương gia, Ân đại nhân, Ân phu nhân.”
Ân phu nhân tất nhiên là nhận ra đích nữ phủ Tướng quân, bây giờ là Tạ phu nhân, nàng ấy đang muốn đáp lễ thì lại nghe được tiếng bước chân bịch bịch từ đằng sau vọng tới, lập tức nhìn thấy hai hài tử phấn điêu ngọc trác chạy ra cửa, một trái một phải nhào vào lòng Vân Sơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT