Phu thê hai người lên xe ngựa, ngồi đối diện nhau, hai người cách nhau rất gần.
Vân Sơ hơi hơi nghiêng đầu, nàng khẽ kéo rèm xe, ngắm nhìn đường phố người ngựa như nêm.
Tạ Cảnh Ngọc nhìn sườn mặt trắng nõn kia, không biết vì sao mà hắn ta lại cảm thấy dường như Vân Sơ cách hắn ta càng ngày càng xa, như mây trên trời, nhìn được nhưng không sờ được.
Nếu nàng vẫn còn có một chút mong chờ với hắn ta, hắn ta nguyện ý cố quên đi cái đêm nàng thất thân đó.
Nhưng lúc nàng nhìn về phía hắn ta, trong mắt đã mất đi ánh sáng, tình cảm phu thê của bọn họ không biết từ khi nào đã mỏng còn hơn giấy.
Mang nàng tới phủ Tuyên Võ hầu, hắn ta biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng hắn ta vẫn mang nàng tới.
“Phu nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT