Tạ Thế An thật không tin trên đời lại có người viết chữ xấu như vậy.
Chữ viết của hắn ta lúc ba tuổi còn đẹp của Tạ Thế Duy tám tuổi nhiều.
“Tám tuổi rồi mà đệ còn học nhân chi sơ tính bản thiện , viết có mấy chữ cũng viết không xong, đệ không cảm thấy mất mặt sao?” Tạ Thế An tức đến mức không lựa lời mà nói: “Chẳng trách phụ thân lại đánh đệ, nếu là ta thì ta cũng thật hận không thể bóp chết đệ!”
nhân chi sơ tính bản thiện
Tạ Thế Duy sợ nhất là phụ thân Tạ Cảnh Ngọc, tiếp theo chính là đại ca Tạ Thế An này, đại ca quá ưu tú khiến nó trông cứ như bao cỏ vậy.
Nó nắm lấy tay áo Tạ Thế An rồi nói: “Đại ca, đệ rất muốn đọc sách nhưng mà khó quá, thật sự rất khó, làm cách nào cũng không học được, đệ cũng không có cách nào... Mẫu thân nói nếu đệ không so được với Doãn ca nhi thì sẽ bắt đệ tham gia quân ngũ, đại ca, huynh giúp đệ đi, đệ không muốn ra chiến trường chịu chết đâu...”
Tạ Thế An đẩy nó ra, tức giận nói: “Đệ không chăm chỉ đọc sách, lại không muốn vào quân doanh, đệ tính cả đời cứ không có tiền đồ như thế sao?”
“Đệ, đệ có thể học kinh doanh?” Tạ Thế Duy nói ra hết suy nghĩ trong lòng: “Đệ chỉ là học chậm một chút thôi, nhưng đệ còn nhỏ, có thể từ từ học, chắc chắn sẽ học được thôi...”
Tạ Thế An mím môi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play