Dẫu cho Mộng Hoa đánh trận thắng, được ban thưởng phong hàm, ta cũng chẳng thể vui mừng nổi.
Bởi lẽ, ta thấu hiểu — phía sau vinh quang kia là muôn phần cay đắng.
Vậy nên về sau, khi Ngũ lang cùng thê tử sinh hạ Gia Nghi, ta nhất quyết giữ con bé lại kinh thành để đích thân dạy dỗ.
Họ Hách ta, liệt sĩ đã quá nhiều, chỉ mong Gia Nghi có thể sống một đời bình bình an an, thế là đủ rồi.
Thế nhưng thiên hạ này lại cứ sinh ra vài kẻ mắt mù tâm mờ, nghĩ tới chuyện hành hạ tôn nữ ta.
Gì mà truy thê ngược nữ, ta chẳng hiểu cũng chẳng cần hiểu.
Ta chỉ biết một điều — kẻ nào dám động tới tôn nữ ta, đều đáng chết!
Nghĩ tới đây, ta vung thương, đ.â.m xuyên bụng dưới Tần Sương Ngữ, lại ném mấy gói độc dược cùng một chiếc giới chỉ xuống trước mặt nàng ta:
“Những thứ này là do Anh Lan tìm thấy trong rương hồi môn của ngươi, ngươi chết… không oan.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT