Chiêu Ninh về đến nhà lúc chạng vạng tối, lúc này ánh hoàng hôn màu vàng chiếu xuống mặt đất, phủ lên cây cối trong Cẩm Tú đường một lớp vàng dịu nhẹ. Trong lòng nàng lại vô cùng chán nản, vừa rồi sau khi thoát khỏi nguy hiểm, nàng đoàn tụ với Phàn Tinh và Phàn Nguyệt đã chạy trốn, ngay lập tức cùng Cát chưởng quỹ đi đến nhà của chủ nhân lọ thuốc, nhưng quả nhiên bọn họ nhìn thấy quản sự nhà Tả Ti lang trung cũng ở đây, ý đồ muốn mua thuốc trước bọn họ. 
Nhưng Chiêu Ninh chỉ liếc mắt một cái, ngay cả tranh cũng lười tranh với nhà Tả Ti lang trung. Viên thuốc kia được mô phỏng rất giống thật, hình dạng và kích thước của chúng giống hệt thuốc thật. Ngay cả trên bình ngọc cũng có dòng chữ 'Sắc tạo năm Thừa Bình thứ hai mươi ba'. Nhưng lại không có mùi hương thoang thoảng "giống như hoa lan và xạ hương" như lời Tống viện phán, mà chỉ có mùi thuốc nhàn nhạt.
Ngay cả thuốc cũng là thuốc giả, có gì đáng phải tranh giành.
Thấy nàng thất vọng rời đi, quản sự nhà Tả Ti lang trung cũng nhanh chóng từ bỏ, để lại tên chủ nhân chửi bới nói bọn họ không biết nhìn hàng.
Cát chưởng quỹ thấy sắc mặt nàng thật sự khó coi, liền an ủi nàng: "Nương tử đừng lo, lần này không thật, nhưng chúng ta sẽ tìm được thuốc thật thôi.”
Chiêu Ninh không còn sức lực để đáp lời. Nếu trong lúc này nàng không tìm thấy thuốc nhưng biết đâu sau lại tìm thấy, chỉ là gieo hy vọng rồi lại thất vọng quả thực khiến tâm trạng người ta rất bức bối, huống chi sau khi trải qua chuyện này, nàng cũng nhận ra việc tìm thuốc cho mẫu thân khó khăn cỡ nào, thậm chí ngay cả tay lão luyện như Cát chưởng quỹ cũng có thể nhìn lầm, một lọ thuốc quý như vậy lọt vào dân gian, quả nhiên là khó tìm ra tung tích.
Hôm nay tâm trạng của Chiêu Ninh rất uể oải, nàng sợ mẫu thân phát hiện nên chỉ bảo Thanh Ổ đến chỗ mẫu thân truyền lời, nói ngày mai nàng sẽ tới thỉnh an. Còn nàng ngồi ở trong Cẩm Tú đường, ngắm nhìn những bông hoa trà được trồng khắp Cẩm Tú đường, hoa trà đã nở sắp tàn, những bông hoa lớn, rực rỡ đang rơi xuống đất. Những chậu hoa này được chuyển đến viện của nàng trồng khoảng thời gian trước khi Khương thị vẫn còn khỏe, Chiêu Ninh không giỏi trồng hoa nên thường xuyên làm chết hoa. Khương thị lại cực kỳ am hiểu trồng hoa, từ khi Khương thị đảm nhận luôn việc trồng hoa trong viện của nàng, từ đó về sau trong viện của nàng luôn tràn đầy sức sống, hoa và cây cối phát triển tươi tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play