Khi Chiêu Ninh đến phòng Vinh Phù Viện thì tóc vẫn chưa khô hẳn.
Nàng cũng không để tâm, chỉ vội thay y phục, dùng trâm búi vội tóc lên, khoác lên người bối tử màu mật ong, rồi vội vã đi đến chỗ mẫu thân.
Khi đến nơi, nàng thấy Vinh Phù Viện đèn đuốc sáng trưng, đám người hầu bưng nước nóng tới lui, cỗ xe ngựa của Phạm lang y lại dừng ngay trước cửa viện… 
Chiêu Ninh thấy lòng chùng xuống, tình huống chắc hẳn rất khẩn cấp phụ thân mới cho phép xe ngựa đi thẳng vào nội viện. 
Nàng vội vã bước vào trong, thấy Tạ Huyên vẫn còn mặc quan phục đã có mặt. Mấy ngày nay ông bận rộn công vụ, chắc vừa từ thư phòng đến đây. Còn Khương thị, đang nằm trên giường nôn khan dữ dội, giờ đã không nôn được gì nữa ngoài dịch chua pha lẫn máu, ai thấy cũng rùng mình. Tạ Huyên ngồi bên cạnh tự tay chăm sóc Khương thị, không hề tỏ ra khó chịu vì mùi chua của bãi nôn. Khi Khương thị nôn xong, ông lập tức lấy khăn lau cho bà ấy, đồng thời nói với Hàm Nguyệt đứng bên cạnh: “Nhanh lên, mang nước súc miệng lại đây, cứ nôn như thế sẽ hỏng răng mất!” 
Hàm Nguyệt vội vàng mang nước súc miệng đến, Tạ Huyên lại tự tay đút cho Khương thị, vỗ lưng trấn an bà: “A Thiền đừng sợ, chỉ là nghén nặng quá thôi! Ta ở đây với bà.”
Tạ Chiêu Ninh thấy vẻ lo lắng của phụ thân không giống như giả vờ, lại ân cần chăm sóc mẫu thân thì cũng bớt lo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play