Biện Kinh lúc này mưa vẫn còn rơi.
Mưa không nặng hạt như ở biên cương mà tí tách rơi xuống cỏ cây đình viện phát ra tiếng động đều đều.
Từ khi không còn ra trận, sức khỏe của Cố Tiễn cũng kém đi, thường sợ lạnh hơn người thường. Mỗi khi trời mưa thế này người hầu vội lấy áo bông dày trùm lên cho ông ấy, quấn chặt như bánh ú.
Lão thái gia bị quấn như bánh ú, ngồi trên ghế mây, tựa cửa sổ, tay cầm chén trà cho ấm tay, lẩm bẩm: "Không biết ngoài biên cương trời có mưa không." Với tính tình của Phàm nhi chắc chắn chẳng chịu dừng lại chờ mưa tạnh, dù mưa to vẫn cứ lên đường.
Có lúc ông ấy cảm thấy không yên tâm vì đã sinh ra một đứa con trai ngoan cố như vậy nên mỗi khi con mình và Hạc Nhi mâu thuẫn, ông ấy thường bênh vực Hạc Nhi chỉ mong hai cha con đừng quá căng thẳng, dù sao Hạc nhi cũng là đứa cứng đầu. Trong nhà, chỉ có Viễn nhi là hiền lành, biết điều, không khiến người ta phải lo lắng. Nhưng đứa con khiến ông ấy yên tâm nhất vẫn là Cố Hàm Chân. Con bé từ nhỏ đã hiểu biết, ngoan ngoãn, vào cung lại được Thái Phi che chở phong làm quý phi. Nếu không được Hàm Chân bảo vệ, Cố gia không thể yên ổn như bây giờ.
Tên sai vặt hầu hạ bên cạnh hiểu nỗi lo của lão thái gia liền an ủi: "Ngài hãy dưỡng bệnh cho khỏe, đừng lo nghĩ quá nhiều, quốc công gia nhất định sẽ đưa thế tử bình an trở về."
Cố Tiễn rất tin con mình, hơn nữa Cố gia hiện đang oai phong trong triều, ngoài trừ Lý gia còn ai dám đối đầu với Cố gia?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT