Trong lúc Diêu nương tử đang khóc lóc om sòm, Cát thị cũng đứng bên cửa nhìn xem, trong lòng hả hê một trận. Ai bảo Diêu nương tử thường ngày cứ ra vẻ khinh người, nói bóng nói gió chuyện nàng gả cho Chính Bình.
Cứ như thể Lý Chính Bình cưới nàng là thiệt thòi lắm vậy, làm nàng tức muốn chết. Nghĩ kĩ, nàng đường đường là nữ nhi của Cát tuần lan, gả cho Lý Chính Bình thì hắn ta thiệt thòi chỗ nào chứ?
Hơn nữa, trước kia còn tưởng Lý Chính Bình là tộc nhân chính thống của Lý gia, cũng coi như hậu duệ của danh gia vọng tộc. Nhưng giờ xem ra, hậu duệ Lý thị thì đúng là hậu duệ Lý thị, nhưng đã chẳng biết lệch lạc đến đời nào rồi, địa vị trong Lý gia cũng chỉ ngang một quản sự. Rõ ràng là Cát Thu nàng bị thiệt mới phải chứ!
Càng nghĩ đến những điều này, Cát Thu càng cảm thấy uất ức bất bình.
Vì vậy, thấy Diêu nương tử gặp vận rủi, trong lòng nàng sảng khoái như thể được uống nước mơ đá giữa trời tháng sáu vậy.
“Thu tỷ nhi.” Lúc này, một phụ nhân uốn éo lắc mông đi tới, chính là nhị nương của Cát Thu, Tào thị.
“Bà đến đây làm gì?” Cát Thu nhìn Tào thị không mấy vui vẻ nói. Đối với vị nhị nương Tào thị này, từ trước đến nay Cát Thu đều chẳng có sắc mặt tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play