Sau khi Vu Hy xuống lầu, Lạc Thuần Hy ngồi lặng im thư giãn trước cửa sổ một lúc, lại không kiềm chế nổi mà bật cười thành tiếng.
"Sư tỷ, có đứa nhỏ gọi ta là mẫu thân này.”
"Nó cũng dễ mềm lòng, ngốc nghếch như tỷ vậy, chỉ cần vô ý một chút là sẽ bị tổn thương.”
"Rõ ràng là không ai dám đến gần ta, chỉ có con bé là to gan, như thể chắc chắn rằng ta sẽ không làm tổn thương con bé vậy.”
Bà ấy nhìn lên bầu trời, ánh mắt hiện lên chút nhớ nhung.
Bà ấy lẩm bẩm vài câu, rồi nhắm mắt lại, như thể cắt đứt hoàn toàn với những hồi ức đó, cuối cùng chỉ nói một câu:
"Cảm giác được đứa nhỏ này xem như mẫu thân không quá đáng ghét, cũng không tệ lắm, rất mới mẻ, có lẽ ta đã hiểu cảm giác của tỷ khi chăm sóc ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play