“Con biết điều này.”
Chung Huyền nhíu mày nói: “Nhưng để khống chế dược nhân nên chúng mới rút hồn phách từ trong người dược nhân ra, thứ quan trọng như vậy lại đặt ở tông môn nhỏ?”
Nghe vậy, Lạc Thuần Hy liếc hắn, ánh mắt ngập tràn vẻ khinh bỉ như đang nhìn một kẻ ngu:
“Chắc gì chúng đã coi đây là thứ quan trọng.”
Chung Huyền được chỉ điểm, thoáng sững người, sau đó nhanh chóng vỡ lẽ ra, tự giễu bản thân cũng như cười khổ, mím môi để che giấu:
“Quả nhiên ở gần tên ngốc Tễ Chỉ này quá lâu cũng sẽ bị lây bệnh, sao ta lại phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy, đúng vậy, không phải ai cũng coi hồn phách là quan trọng.”
Câu nói sau cùng của hắn rất khẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT