Vu Hy nhớ Lạc Thuần Hy đến mức không chịu nổi, nào ngờ vừa gặp được bà ấy, chưa kịp nói một câu nào đã bị chế giễu ngay.
Nàng cũng đã rất cố gắng giữ hình tượng nhưng trên đường đi gặp phải mấy thanh kiếm biết điều khiển gió, khiến nàng hứng chịu mấy trận bão cát, không chỉ nuốt đầy cát vào miệng mà hình tượng cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Vừa tủi thân, nàng vừa nhổ cát "phù phù", lại còn rũ lông như một con hồ ly rơi xuống nước. Nhưng vì lông quá dày, bụi bám quá nhiều, khi rũ ra lại bay tứ tung khiến cả Lạc Thuần Hy đang chế giễu nàng cũng bị dính đầy bụi.
Lạc Thuần Hy lập tức nhắm mắt lại, khuôn mặt cũng trở nên xám xịt, hàng mi dài phủ đầy bụi cát.
Đây có lẽ là lúc bà ấy trông chật vật nhất trong ngàn năm qua.
Vu Hy thấy mình gây ra chuyện, liền không còn tủi thân nữa, vội vàng thu mình trong lòng Lạc Thuần Hy, vẻ mặt ngoan ngoãn nói: "Mẫu thân, con dùng thuật thanh tẩy cho người..."
Lạc Thuần Hy mở mắt liếc nàng một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT