Khi Vu Hy thành công đạt được cảnh giới Kim Đan, khí tức được thu liễm, những vết thương do lôi kiếp gây ra đều tự lành, chiếc đuôi hồ ly bồng bềnh trước kia từ từ phục hồi lại hình dáng ban đầu, yêu khí quanh thân nàng cũng dần biến mất.
Lạc Thuần Hy bế Vu Hy lên, xác định nàng chỉ hôn mê thì mới yên nỗi lo trong lòng.
Chung Huyền đã đứng bên cạnh, thấy Lạc Thuần Hy bế Vu Hy thì vội vàng giơ tay lau đi vết máu trên mặt nàng, lòng đau xót khôn tả:
“Sư phụ, mau đưa Tiểu Hy Nhi về thôi.”
Lạc Thuần Hy gật đầu, nhoáng cái đã biến mất khỏi nơi đó.
Chung Huyền đang định theo Lạc Thuần Hy, nhưng trước khi đi lại chợt nghĩ đến điều gì, ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc đen trong mắt hắn nặng nề đến mức có thể vắt ra nước.
Bầu trời giăng kín mây đen lúc này đã hoàn toàn trong vắt, không còn dáng vẻ gầm rú trước đó, thậm chí sắc trời còn sáng sủa hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play