“Con nít phải đợi trời sáng mới được thức dậy có biết không?”
Chung Huyền vừa nói vừa đặt tủ quần áo vào một góc của phòng ngủ. Sau khi đặt xong, hắn mới nhìn Vu Hy nói: “Còn nữa, nhóc không mang giày thì không được phép xuống giường. Nếu ta thấy nhóc đi chân trần xuống giường một lần nữa, nhóc đừng cần hai đôi bàn chân này nữa, ta chặt đi cho rồi.”
[Tiểu Hy Nhi, tại sao nhóc lại dậy sớm như vậy chứ! Ngủ thêm một chút nữa cơ thể mới lớn được! Làm gì có đứa con nít nào không ngủ nướng hả!]
[Ai ui, cục cưng của ta, đôi chân nhỏ nhắn mềm mại này không được để lạnh, ta sẽ khóc mất, ta thật sự sẽ khóc đấy! Thật muốn ôm lấy đôi chân nhỏ của nhóc để bóp rồi lại xoa, đến khi nó ấm lên thì thôi!]
[Không ngủ tiếp thì ta cắn chân nhóc đấy! Cắn luôn một miếng! Ăn luôn một miếng! Ăn hồ ly! Ăn Tiểu Hy Nhi!]
Vu Hy suýt chút nữa nói “không ngủ được” nhưng cuối cùng lại nuốt ngược vào trong bụng, nàng vội vàng giấu chân vào đuôi.
Sợ hãi jpg.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play