Lâm Quân Trạch ngồi một bên nhìn thấy Cố Tri Ý vô cùng kiên nhẫn với hai đứa bé như thế, chẳng biết vì sao, từ đáy lòng anh lại dâng lên một sự ấm áp khó tả.
Mấy cân thịt bò cứ thế mà chẳng bao lâu đã được làm xong. Sau đó Cố Tri Ý chuẩn bị làm một nồi canh rong biển bò viên, nên để lại một nửa số bò viên.
Cố Tri Ý làm xong những việc này thì Cương Tử cũng vừa kịp cõng hai bó củi trở về.
Cô lại nhìn sắc trời, lúc này nên nấu cơm rồi.
Thế là đi vo một ít gạo, nấu một nồi cơm, xào một dĩa trứng với ớt, một dĩa thịt băm xào cãi ngồng.
Vốn dĩ Cố Tri Ý muốn nấu một nồi cháo, nhưng nghĩ đến sức ăn hai người đàn ông trong nhà, mà cháo lại tiêu hóa nhanh, sợ đến khuya lại bị đói.
Không lâu sau, Cố Tri Ý cũng đã làm xong bữa cơm tối, giọng nói của hai nhóc con đã nhanh chóng truyền đến.
“Mẹ, mẹ, có thể ăn cơm chưa?” Nhóc con nào đó không thể chờ được nữa.
Cố Tri Ý từ trong nhà bếp nói vọng ra: “Hai anh em nhanh đi rửa tay sạch sẽ đi, cơm lập tức lên ngay!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play