“Quần ống loe mà cô nhắc đến, có phải là cái loại quần có ống quần rất lớn kia hay không?” Giám đốc đột nhiên nhớ tới đống quần áo mà Trương Lực mang đến đây ngày hôm nay.
Lúc ấy bản thân ông ta còn phun tào một chút, cái loại quần kỳ lạ như vậy thì làm sao có thể có người mua được chứ.
Thật không nghĩ tới cú vả mặt này lại đến nhanh như vậy.
“Đúng đúng đúng, chính là cái đó, tôi đã nói rồi mà, chỗ này của các người chắc chắn là có bán.” Diệp Huyên cảm thấy vừa rồi nhất định là giám đốc đang lừa các cô.
Có thể là bởi vì bán quá tốt, cho nên mới muốn giữ lại một ít cho người nhà của mình?
“Đúng thế, chỗ ông có thì ông cứ lấy ra trước đi, chúng tôi cũng rất thành tâm muốn mua mà.” Bạn học nữ đi cùng cũng nói lời phụ họa.
Tên giám đốc kia cũng thật sự không nghĩ tới loại quần ống loe kia lại có được tiềm năng trên thị trường lớn đến như vậy, lập tức đầu óc vừa chuyển liền giả bộ như rất là khó xử mà nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT