Nói tới đây vẻ mặt Quách Bình Viễn cũng vô cùng cảm khái. Tình huống lúc ấy đúng thật là vô cùng sốt ruột vì thằng nhóc cho nên cảm ơn Cố Tri Ý qua loa rồi hai ông cháu bọn họ xuống xe lửa. Định hỏi tên tuổi Cố Tri Ý để sau này tới tìm người cảm ơn nhưng không nghĩ tới người ta làm việc tốt không lưu tên.
Mấy năm nay Quách Bình Viễn nhàn rỗi nên thích lải nhải, nói một đồng chí tốt như vậy, không biết sau này có còn cơ hội gặp lại hay không. Không nghĩ tới lần này thật sự gặp lại.
“Ba, đồng chí Cố? Đây là?” Quách Nghĩa Đảng đi tới sau nhìn thao tác của hai người có chút ngỡ ngàng ngơ ngác.
Bên này Quách Bình Viễn bảo Quách Nhạc Nhạc chào hỏi trước sau đó mới giải thích cho con trai mình biết.
“Đây, đây là trước đó ba kể với con, đây là nữ đồng chí đã cứu Nhạc Nhạc nhà chúng ta trên xe lửa, lúc ấy sốt ruột xuống xe, không phải ba đã nói là không tìm được người ta để cảm ơn tử tế sao? May là hôm nay vừa khéo đụng phải ở đây.”
Chính bản thân Quách Nghĩa Đảng cũng không nghĩ tới còn có chuyện ly kì như kịch xảy ra.
“Hóa ra Cố tổng là người có ơn cứu mạng Nhạc Nhạc lúc ấy ư?” Nói rồi Quách Nghĩa Đảng chuẩn bị thao thao bất tuyệt cảm ơn Cố Tri Ý tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT