Ôn Dao không biết anh muốn nói gì, cũng không dám nhìn dáng vẻ quyến rũ c.h.ế.t người này, chỉ có thể cúi đầu nghe anh nói hết.
Quý Minh Trần cũng không chạm vào tay Ôn Dao, chỉ dùng ngón cái móc lấy sợi dây chuyền trên tay cô, kéo cô lại gần mình từng chút một, sau đó đứng dậy một cách tao nhã: "Vì vậy, em yêu, đã đến rồi, có thể cho tôi một cái ôm an ủi không?"
"..."
Ôn Dao biết người này sẽ không nói gì đứng đắn: "Anh cũng đâu có sợ..."
Quý Minh Trần nhướng mày, cúi người về phía cô, yết hầu khẽ lăn lăn, vẻ mặt vô tội và đương nhiên: "Em đâu phải tôi, sao biết tôi có sợ hay không?"
Giọng nói trong trẻo quyến rũ, hơi thở ấm áp phả vào tai khiến người ta tê dại, Ôn Dao không nhịn được mà ngước mắt lên nhìn anh ta một cái.
Lúc này nhìn kỹ mới phát hiện, trạng thái của anh hình như không đúng lắm, khuôn mặt vẫn mỉm cười, nhưng đuôi mắt lại hơi đỏ, đôi môi mỏng ướt át cũng tái nhợt hơn ngày thường, thậm chí cả đôi mắt sáng rực dưới ánh nến cũng mang theo vẻ đẹp bệnh tật nào đó...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play