Quý Minh Trần dùng đồng xu vàng cuối cùng nhẹ nhàng cọ xát vào lòng bàn tay cô, đôi môi mỏng xinh đẹp khẽ mở, giọng nói trầm thấp mà mê hoặc: "Của em là của tôi, của tôi là của em, có gì khác biệt sao?"
Tim Ôn Dao đột nhiên đập mạnh, cô vội vàng rút tay về, đồng xu vàng cũng vì thế mà rơi xuống bàn, lăn vài vòng rồi dừng lại bên cạnh tay cô.
Rõ ràng Quý Minh Trần cũng không làm gì, anh vốn dĩ hay nói những lời ong bướm, trước đây khi chơi xếp hình anh cũng chơi như vậy, tại sao bây giờ anh chơi đồng xu vàng trước mặt cô, cô lại cảm thấy rất không ổn?
Có độc, người đàn ông này thật sự có độc...
Ôn Dao cảm thấy không thể ở cùng anh dưới một mái nhà, nếu không thì dù anh làm gì cô cũng dễ suy nghĩ lung tung.
Cô không trả lời Quý Minh Trần, cuộn tròn những ngón tay tê dại rồi đứng dậy: "...Vậy tôi về phòng trước."
Nhìn bóng lưng vội vã bỏ chạy của cô gái, Quý Minh Trần nhặt đồng xu vàng bị bỏ lại lên, rồi nhìn mười ba đồng xu vàng nằm trong lòng bàn tay mà khẽ cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play