So với sự căng thẳng của Thẩm Dật Xuyên, Quý Minh Trần trông thong dong hơn nhiều, anh trước tiên là cúi đầu cười một tiếng, sau đó giơ bàn tay đeo vòng bạc lên, ngón tay thon dài trắng nõn hơi cong, chống cằm: “Anh đoán xem.”
“...”
Địch Đại Hổ nhìn lão đại, không nhịn được phì cười, mãi đến khi Melissa quay lại cho hắn ta một cái tát, hắn ta mới cố nén nụ cười không nhịn nổi này.
Thẩm Dật Xuyên nhịn rồi lại nhịn, vẫn không nhịn được chĩa s.ú.n.g vào trán Quý Minh Trần, giọng nói gần như gầm lên: “Quý Minh Trần!”
Đồng thời khi anh ta giơ s.ú.n.g lên, hai khẩu s.ú.n.g trong tay Melissa cũng chĩa vào đầu Thẩm Dật Xuyên, cô ta hành động nhanh nhẹn, nói cực nhanh nhưng cũng không hề hàm hồ: “Dám nổ súng, hôm nay các người đừng hòng sống sót!”
Phương Lam Âm thấy vậy, vội vàng kéo cánh tay Thẩm Dật Xuyên, nhỏ giọng nói bên cạnh: “Đội trưởng Thẩm, anh bình tĩnh một chút...”
“Đối phương bây giờ không có ý định ra tay với chúng ta, chúng ta ngàn vạn lần đừng tùy tiện nổ súng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play