Sau đó, cô ngước mắt nhìn anh: “Anh thật sự không nhớ gì nữa sao? Vậy, nếu anh không nhớ em, anh có biết… mình là ai không?”
Người đàn ông trên giường dùng ngón tay day day thái dương, nhíu mày lắc đầu: “Đau đầu.”
“Không nhớ gì cả.”
Mặc dù Ôn Dao rất buồn, nhưng nhìn Quý Minh Trần không biết gì, thậm chí còn không nhớ mình là ai, cô cũng cảm thấy bất lực.
Cô vốn là người ít nói, nhưng lúc này lại dịu dàng kiên nhẫn chỉ vào chiếc áo sơ mi trắng trên người anh: “Anh tên là Quý Minh Trần, anh thích mặc áo sơ mi trắng…”
Từ tên tuổi, thân phận, sự tích cuộc đời, đến những thứ anh thích, những câu anh thường nói, cô đều kể cho anh nghe một cách lộn xộn.
Một giờ sau, cô đã nói hết những gì mình có thể nói, nhưng người đàn ông trước mặt chỉ nhìn cô với vẻ bình tĩnh, mặc dù có suy nghĩ theo nhưng vẫn còn vẻ bối rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT