Văn án:
Năm năm sau khi chết, Dung Cử vẫn lang thang nơi dương thế.
Cậu không nhớ rõ mình chết như thế nào, chỉ biết rằng mỗi khi đêm xuống, trong gió sẽ vang lên tiếng đàn ai oán, như gọi hồn cậu về một nơi xa lắm – nơi từng có nụ cười dịu dàng của mẹ, ánh mắt lạnh lùng của cha, và một người... từng hứa sẽ đưa cậu rời khỏi bóng tối.
Dưới thân phận một hồn ma, Dung Cử không thể siêu độ, cũng không muốn siêu độ. Cậu chọn ở lại, giúp đỡ những linh hồn bị lãng quên, xoa dịu những oan khuất mà không ai thấy. Nhưng mỗi lần cậu cứu được một người, dấu ấn quỷ hắc ám trên lưng lại sâu hơn – như một cái giá để đổi lấy sự tồn tại nơi dương gian.
Cho đến một đêm, cậu đụng phải một người mà lẽ ra không nên gặp – Bạch Tô Nghiêu, thiên sư nổi danh mạng xã hội, miệng ngậm nhang, tay cầm la bàn, ngoài lạnh trong nóng, đặc biệt có sở thích... bắt quỷ livestream.
Ngỡ rằng chỉ là thiên sư gặp quỷ, nhưng hóa ra là nghiệt duyên gặp lại.
Một người trói buộc linh hồn bằng pháp thuật.
Một người day dứt níu kéo tình cảm bằng dư âm quá khứ.
“Dung Cử, hồn ngươi không nên tồn tại nữa.”
“Nhưng nếu tôi siêu độ, ai sẽ nhớ tôi từng tồn tại?”
Trăng vẫn tròn, nhưng người chẳng còn.
---