Mạnh Ninh sững sờ nghe, đôi mắt hạnh trong veo ánh lên tia sáng, lặng lẽ phóng đại cảm giác nhói lên trong lòng. 
Cô chớp mắt, nghiêm túc gật đầu, bởi vì lời nói của Hoắc Tư Niên nên cô dần có thêm tự tin.
Hoắc Tư Niên lấy khăn giấy ướt lau sạch tay, Mạnh Ninh cảm thấy tư thế hiện tại của hai người có hơi ái muội, trên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp ửng hồng, có phần hơi thẹn thùng. Cô chầm chậm rút cẳng chân của mình về, cẩn thận từng li từng tí thả ống quần bị cuộn lại xuống, ngồi thẳng lưng ngay ngắn, đột nhiên trong bụng truyền ra tiếng kêu ọt ọt vô cùng rõ ràng trong không gian xe yên tĩnh.
Nghe thấy âm thanh đó, Hoắc Tư Niên nhướng mắt, đôi mắt đen láy cười như không cười, khóe môi lười biếng cong nhẹ: “Đói rồi à?”
“...”
Mặt Mạnh Ninh đỏ bừng, cúi thấp đầu như chú chim cút nhỏ, cô xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. 
Cô gái nhỏ chưa kịp nói gì, Hoắc Tư Niên mỉm cười: “Anh dẫn em đi ăn tối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play