Bảo mẫu nhỏ giơ tay làm thủ ngữ, Yến Bắc Thần cũng đã hiểu ý của cô. Thấy rõ ý của cô, mọi suy nghĩ của Yến Bắc Thần về cô dường như đã trở thành sự thật, anh ôm cô xoay hai vòng trên không trung.
Yến Bắc Thần ôm An Hạ rồi bế cô lên, cô ôm lấy cổ anh cười, thậm chí khi Yến Bắc Thần ôm cô xoay quanh, cô còn bật cười thành tiếng.
Yến Bắc Thần ôm chặt cô gái trong lòng, anh cúi đầu dừng ở cổ cô, ngửi thấy mùi cỏ tươi mát và quen thuộc trên người cô. Trái tim anh như được lấp đầy bởi những viên kẹo ngọt ngào, Yến Bắc Thần hôn lên tai cô và nói.
“Anh biết. Vậy nên anh mới đến đây.”
________
Yến Bắc Thần và An Hạ ôm nhau ở cửa phòng khách sạn một lúc lâu, đã một tuần không gặp, cả hai đều nhớ đối phương vô cùng. Sau khi ôm nhau, An Hạ buông Yến Bắc Thần ra, giơ cánh tay làm thủ ngữ với anh, nói rằng chị gái cô và Lý Trạch đã đi đến toà án, khoảng một lát nữa sẽ trở về. Nhìn thấy thủ ngữ mà An Hạ vừa làm, Yến Bắc Thần nâng cổ tay lên liếc mắt nhìn thời gian, nói.
“Vậy chúng ta đến nhà hàng đợi bọn họ.” Yến Bắc Thần nói xong, hỏi: “Hai giờ chiều em lên máy bay, nhất định phải ăn trưa rồi hẳn đi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play