Sau khi An Hạ cúp máy, liền rời khỏi biệt thự trở về nhà.
Cô về nhà đúng lúc Tiêu Tiêu tan học nên đến đón cô bé luôn. Ngày thường Tiêu Tiêu đều do An Thanh đón, thấy hôm nay là An Hạ, rõ ràng cô bé vui hơn bình thường, chạy về phía cô. An Hạ nhìn cô bé cười, dang tay ôm Tiêu Tiêu vào lòng.
Ôm cô bé con trên tay, Tiêu Tiêu nhìn trái nhìn phải, hỏi: “Chú Yến đâu ạ?”
Gần đây, mỗi lần An Hạ đến đón Tiêu Tiêu thì Yến Bắc Thần đều đi cùng. Chỉ cần Yến Bắc Thần đến, có nghĩa là hôm đó sẽ được ăn ngon. Suy nghĩ của con nít rất đơn giản, sau vài lần ở chung, liền coi Yến Bắc Thần thành một người bạn.
Sau khi nghe Tiêu Tiêu hỏi, An Hạ lắc đầu ý bảo Yến Bắc Thần không đến. Tiêu Tiêu thấy An Hạ lắc đầu, trong mắt hiện lên chút thất vọng, nhưng ngay sau đó, cô bé lại ôm cổ An Hạ, nhẹ giọng làm nũng với cô.
“Dì ơi, con nhớ dì nhiều lắm.”
Nụ cười của An Hạ sâu hơn khi nghe Tiêu Tiêu làm nũng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT