Lời này thật ra là lời nói thật, năm nay bọn họ mười chín hai mươi tuổi, Yến Bắc Thần cũng chỉ mới mới hai mươi lăm tuổi, đúng là không lớn hơn mấy tuổi.
Nhưng dù không lớn hơn nhiều nhưng rõ ràng Yến Bắc Thần lại trưởng thành và trầm ổn hơn bọn họ. Đây là loại khí chất được tích lũy từ nhiều kinh nghiệm sống, khi bọn họ còn đang lo lắng vì thi không tốt, thì có lẽ Yến Bắc Thần đã làm ăn thua lỗ hàng trăm triệu mà tâm cũng không gợn sóng.
Nhưng dù thế nào, Yến Bắc Thần vẫn là một người rất biết cách nói chuyện và điều chỉnh bầu không khí. Sự dè dặt ban đầu qua đi, bọn họ đi đến ghế lô đã đặt trước, bầu không khí dịu bớt khi các món ăn dần dần được mang lên.
Mọi người đều là sinh viên, không có quá nhiều quy tắc trong lúc ăn, chỉ đơn giản ăn ăn, uống uống và trò chuyện thôi.
Đối với bọn họ, Yến Bắc Thần giống như người ngoài. Tuy nhiên, ngoài vẻ bề ngoài, cảm giác tồn tại của anh lại không quá mạnh mẽ. Sau khi vào ghế lô, anh ngồi bên cạnh An Hạ, tựa lưng vào ghế ngồi nghịch điện thoại di động. Thỉnh thoảng, An Hạ nhắc anh ăn chút gì đó, anh sẽ cất điện thoại, cầm đũa lên ăn một chút. Thỉnh thoảng An Hạ ăn thấy món gì ngon, cô sẽ gắp cho anh một ít. Sau đó, Yến Bắc Thần cũng thành thật ăn xong.
Vốn dĩ khi Yến Bắc Thần đến, bọn họ vẫn có chút khó chịu. Nhưng đến giữa bữa tối, bọn họ dần dần thả lỏng. Yến Bắc Thần là một người tốt, anh biết mình là người ngoài, nên cũng không cố gắng tham gia cùng họ mà thay vào đó, anh làm giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Bầu không khí của bọn họ từ từ sôi động trở lại, lại bắt đầu tán gẫu về những chuyện trong trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play