Gió đêm thổi qua, lá tre xào xạc theo gió, bóng tre lay động trên gương mặt Yến Bắc Thần. Ánh mắt An Hạ dán chặt vào anh, cứ như vậy trong chốc lát, mọi thanh âm bên tại cô như biến mất.
Giống như mùa hè mát mẻ sau cơn mưa lớn, tiếng ve ồn ào bị mưa cuốn trôi, chỉ còn lại hơi nước trong không khí, bầu trời trong xanh như vừa được gột rửa, không có âm thanh của thế gian mà chỉ có thể nghe thấy âm thanh của bản thân.
An Hạ nghe thấy tiếng thở và nhịp tim của mình, cô giống như con cá khô mắc cạn, được làn nước trong vắt từ từ thẩm thấu và nuôi dưỡng, tinh thần và năng lượng vốn cằn cỗi của cô dần trở nên tươi sáng hơn.
Cô nhìn Yến Bắc Thần, cổ họng dường như phát ra âm thanh, nhưng cuối cùng, cô chỉ khẽ nhúc nhích yết hầu của mình. Cô nhìn Yến Bắc Thần một cách nghiêm túc, coi lời nói của anh như một lời hứa, nghiêm túc trả lời anh.
An Hạ: Được.
Cô bảo mẫu nhỏ dùng ngón tay làm động tác thủ ngữ “Được”, cô nhìn anh, đôi mắt có chút ẩm ướt vì lời nói của anh cũng tan biến. Cô đã trở lại dáng vẻ bình thường, an tĩnh và bình đạm. Lúc trả lời anh bằng thủ ngữ, trong đôi mắt cô cũng hiện lên tia sáng long lanh như trước, cô cong khóe môi và nở một nụ cười nhẹ với anh.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Yến Bắc Thần hài lòng đứng thẳng người lên. Sau khi đứng thẳng người, anh cụp mi, nhìn xuống bảo mẫu nhỏ trước mặt rồi mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT