Trong hộp bày kín một xấp giấy dày, lấy ra đều là họa đồ, có vòng tay, cũng có cả trâm cài, lại còn hai bức họa hình người. Dưới đáy đè ép hai phong thư, nét chữ rõ ràng mang đậm phong cách của Thập Tứ nương. Lục Tu Viên chỉ quét mắt nhìn qua liền không nhịn được khẽ nhíu mày.
Thẩm Đại Kiều bật cười:
Từ sớm Thập Tứ nương đã không tinh thông mặt chữ, tới thành Tấn Dương mới mời người đến dạy bổ khuyết. Có điều chữ viết này sao luyện mãi vẫn chẳng ra hồn, thà rằng bị quật thêm mấy roi cho rồi.
Khóe môi Lục Tu Viên khẽ động, đánh giá một câu công bằng:
Không lo bị người khác cướp mất. Người ta chưa chắc đã đọc nổi.
Trong phòng lại chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn nghe tiếng giấy lật khẽ vang lên. Hồi lâu sau, tô lại lớp son đỏ trên móng tay, nàng đặt tờ thư xuống bàn. Lục Tu Viên gác sách, đưa mắt nhìn về phía Thẩm Đại Kiều, thấy nàng nhíu chặt mi, liền hỏi:
Tra được rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play