Trong tiền sảnh thỉnh thoảng vang lên tiếng cười, lại càng làm cho hành lang và đình viện thêm phần yên tĩnh. Sau khi Thẩm Đại Kiều nói xong, Thẩm Kỳ im lặng một lúc, rồi đưa tay nhẹ nhàng xoa trán nàng, hạ giọng nói:
"Chuyện cũng đã qua nhiều năm rồi."
"Mười một năm." Thẩm Đại Kiều ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt bình tĩnh, "Sắp tròn mười hai năm."
"Cô bé ngốc, có lẽ đã chỉ còn xương trắng từ lâu rồi." Thẩm Kỳ bất đắc dĩ thở dài, nhưng trong lòng cũng hiểu không thể khuyên được nàng, đành thuận theo ý nàng, "Chuyện ở Hữu Châu, con nghe ai nói?"
"Tiểu tướng quân Chu mượn hai tiêu sư từ chỗ con đi Hữu Châu, để chuẩn bị thông thương với Lê quốc. Mấy người dưới trướng Thập Tứ Nương từng đi Hữu Châu vài lần, khá thông thạo đường núi bên đó."
"Con nghi ngờ đám người năm xưa còn sống?"
"Thúc cũng nói rồi, có thể đã hóa thành tro bụi, nhưng khả năng còn sống cũng rất lớn. Năm đó thúc theo quân đi dẹp phỉ, có chắc chắn bắt được toàn bộ không? Hữu Châu vốn địa hình phức tạp, số lượng lưu phỉ các người cũng không thể nắm chắc." Thẩm Đại Kiều dừng lại một chút, "Những năm trước lưu phỉ tuy có, nhưng tản mát, còn mấy năm gần đây xảy ra mấy vụ cướp bóc, dấu vết rất giống đám người năm đó, khiến con không thể không nghĩ nhiều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play