Mùi máu tanh xộc thẳng vào xoang mũi, nhưng từ cái hôn nhẹ kia, lại len lỏi thoảng qua chút hương hoa cam dịu ngọt. Như thể trên môi vừa nhen lên đốm lửa đầu tiên của dục vọng, Kiều Hoài Sinh chỉ mới khẽ chạm môi thôi, đã lập tức bị Tần Chu giữ chặt lấy tóc, cúi đầu ép xuống.
Là lần đầu tiên hai người họ hôn nhau. Thế nhưng dường như không cần học, cũng chẳng ai chỉ dạy, mọi động tác đều như bản năng mà thành. Lưỡi chạm lưỡi, như hai sợi kíp nổ vừa được châm ngòi, dính chặt lấy nhau không rời. Tần Chu siết chặt eo cậu, đến mức gần như muốn rút cạn hô hấp — không khí, dưỡng khí, tất thảy đều trở nên xa xỉ. Chỉ còn lại cảm giác tê dại dâng trào, thành thật khắc sâu từng hơi thở vào thân thể.
Đây là lần đầu họ hôn môi. Nhưng lại giống như từng ôm hôn nhau nghìn lần vạn lượt trong những giấc mơ chưa từng thành lời.
Đôi môi bị mút đến đỏ rực, sắc đỏ ấy lan dài tới tận đuôi mắt mang ánh nước lấp lánh. Kiều Hoài Sinh mắt ửng đỏ, nhẹ giọng hỏi:
“Cho nên... là vì ngươi thích ta sao?”
Tần Chu ngực phập phồng dữ dội, đưa tay khẽ chạm vào viền mắt cậu.
“Cho nên,”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play